Bài Thơ Gửi Mẹ

Con viết tiếp bài thơ về thăm mẹ
Nghẹn nỗi mừng trời ngập trắng bông mây
Ngút ngàn xa thương xót bóng hao gầy
Nhớ nhung quá những dạo còn chinh chiến
Ở đó năm xưa đêm dài u ám
Mắt mẹ rỏi buồn theo ánh hỏa châu
Tiếng súng vọng đưa thao thức nguyện cầu
Cho con mẹ mau quay về nguyên vẹn
Mơ hoa thanh bình nở khắp cuộc chiến
Bên những hầm chông nương rẫy đạn cày
Sài Gòn - Hà Nội niềm nở cầm tay
Anh em chung nhau san bằng hố hận
Xóa nhòa dấu tích: vực chia thăm thẳm
Nối cách ngăn bằng những cây cầu
Con dìu mẹ đi khắp nước đâu đâu
Cũng một sắc cờ huy hoàng trong gió
Con đưa mẹ về thăm nhiều thành phố
Không còn kẽm gai, ma trắc, hơi cay
Đường quê xưa vắng bóng trâu cày
Quanh hố bom giờ xanh màu lúa mới
Vạn niềm vui đón ngày hội tới
Nô nức thi đua rộn rã tưng bừng
Mai ngày xuân tới núi dậy nỗi mừng
Sông gọi suối nước đổ dồn ra biển
Cùng reo vui trên sóng cao hò hẹn
Rừng quanh con cũng rộn tiếng chim ca
Con làm thơ và chạnh nhớ mẹ già
Nhớ lời hẹn một ngày xuân hạnh ngộ

Xuân độc lập huy hoàng tới đó
Chiếc cầu mơ đang xây được nửa vời
Hố đã lấp đầy có hố vẫn còn vơi
Đất vỡ luống chưa kịp gieo mầm giống

Con hẹn mẹ ngày vườn cây rợp bóng
Đồi đơm hoa và lúa chín vàng đồng
Con sẽ về, con, mẹ thỏa chờ mong
Đời con mới trong ngày hồng rực nắng

28 tháng chạp Ất Mão 1975
(báo tường trại cải tạo HC-ĐN)