Chồng Say Rượu

Chồng sang thì vợ được đi giày
Vợ siêng chồng được say ngày xỉn đêm
Chồng mình là bậc túc hiền
Là quan là sếp nên quen ngọt ngào
Khi say cũng té dụi hàng rào
Mặt mày lem lấm như ai cào toạc da
Nếu em thủ phận đàn bà
Mắc việc phải bỏ, chạy ra dìu vào
Xin em đừng hỏi tại sao
Nên lấy khăn lau mặt, đừng lấy dao gọt bầu
Nếu em cứ mãi càu nhàu
Dung nhan quạu cọ sẽ đau hại mình
Em ơi,
Vũ phu là chuyện thường tình
Đá đằn trên có là câu kinh lập điền
Trời thương trao phận kết duyên
Trúng chồng nát rượu phải nguyền cắn răng
Ông cha ta có dạy rằng
Thân người thậm khổ có dư ăn mới xỉn hoài
Đi nhậu cũng cực lắm em ơi
Rượu nồng bia đắng nhờ tí mồi mới đưa vô
Yên lành đã chẳng hay ho
Ngộ khi trúng gió nó tuôn ro nghe cái ào
Người thì vịn cột hàng rào
Kẻ thi bụi chuối nốc-ao cháo chè
Có người hùng hổ rú xe
Phi vô cột điện phải đưa về nhà thương
Chỗ nhậu thành bãi chiến trường
Dĩa chai ly chén thảm thương vô cùng
Lăn lóc lai láng lợm lừng
Em đừng nhăn mũi cũng đừng chua ngoa
Thân chồng khác thể thân ta
Rượu hành bia phạt nên ra thế nầy Chờ khi anh ấy hết say
Chờ khi anh tỉnh mới cầm tay dặn dò
Cùng nhau tâm sự nhỏ to
Dịu dàng tươi mát như mấy o trên nớ tề
Chồng ưa ka ra thì em cứ ô kê
Mần răng mà có chuyện u mê tới lộn giường
Cửa nhà khi nớ mới khang trang
Con cái mới sạch đẹp đàng hoàng như người ta
Phước gia âu cũng tại gia
Chồng say mà quậy cũng do ta một phần
Nam vô tửu như kỳ vô phong
Thôi thì chỉnh đốn dần dần
Nếu mãi lâu mà không đặng
Thì sắm trước ván dỗi năm phân mà đóng hòm.