Hoài Niệm
Thầm nhớ cảnh nhà xưa
Với tiếng dế rung khuya
Vang từ dưới cái lu sành luống tuổi
Tiếng vo ve từ mấy con muỗi
Lạc quanh quất trong miệng cái om không
Tiếng kẽo kẹt từ bụi tre đêm đông
Gió lùa qua phên phân trâu rã rụng
Đèn dầu lung lay tỏ mờ một bóng
Người ngồi ôn thi
Người nằm nén tiếng thở dài
Ngoài vườn tàu lá chuối loáng sương
Lặng lẽ trăng soi.
Rạo rực cảnh xưa trong dáng chiều nay
Gió lồng lộng trên cánh đồng mát rượi
Tiếng còi tàu ga Văn Xá xa đưa tới
Tiếng máy ghe sông Bao Vinh gần vọng vào
Tiếng trẻ học về đường nắng mới xôn xao
Người run rẩy quơ gậy ngược chiều tìm quá khứ
Lòng ươm sẵn những mầm xuân cũ
Đục mắt trông ai hẹn mãi chưa về.