Mến tặng quí chị chai bao
La Khê, ngày quốc tế phụ nữ 2004
Đòn gánh tựa hờ trên vai
Ngẩn ngơ sắt vụn trên hai thau mòn
Mấy lon sữa méo sợ buồn
1953
Lớp năm Hương Cần bên đình Thế Lại Hạ
Em đi học mặc áo cánh đen cổ mang kiềng bạc
Khoe bạn bè có nút bóp mới
Tụi anh bước tới không nói
Thầy về trễ … nghỉ học … mua ba cục kẹo cau
Rủ tụi bây rủ em chơi cúng kỵ đám cưới
Lá cần que hóp bông thọ bẹ chuối
Thầm nhớ cảnh nhà xưa
Với tiếng dế rung khuya
Vang từ dưới cái lu sành luống tuổi
Tiếng vo ve từ mấy con muỗi
Lạc quanh quất trong miệng cái om không
Đêm từ biệt trăng xiêu bóng ngã
Rồi bèo mây trôi dạt tha phương
Cánh diều chao đảo thuyền nghiêng ngửa
Chim lạc trời xa vắng bạn đường.
Xứ lạ ngày qua dài nhung nhớ
Tặng Lạp Xuân
Ngỡ ngàng cảnh thật sắc mơ
Phồn hoa đô hội mịt mờ tuyết sương
Còn đâu rơm rạ ven đường
Phân trâu rãnh nước mùi hương quê nhà
Tặng Thanh Lững và các cháu
Mấy hôm rồi vẳng tiếng quốc kêu
Ruộng lúa trước nhà đã vào kỳ đỏ hột
Hoa khế vơi dần trên nền sân bụi đất
Tặng Chuồn ở La Khê
để nhớ một dạo phiêu bạt về miền Tây
Nước dửng ròng
Bìm bịp gọi con nước lớn
Lá dừa mừng reo thấp thỏm
Con viết tiếp bài thơ về thăm mẹ
Nghẹn nỗi mừng trời ngập trắng bông mây
Ngút ngàn xa thương xót bóng hao gầy
Nhớ nhung quá những dạo còn chinh chiến
Ba viết tặng con bài thơ thứ nhất
Khi nhân dân vừa giải phóng Sài Gòn
Thế kỷ đau buồn nô lệ hờn căm
Giờ chấm dứt để qua trang sử mới